Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

SỢI TƠ LÒNG !


Chiều thu về, man mác lòng ai.
Chuyện tình xưa chợt đến trong tôi.
Một tình yêu tưởng đã qua rồi,
Sao lại đế lòng tôi dậy sóng.
Tình yêu đó, chập chờn ảo mộng.
Cánh chim chiều man mác yêu thương.

Em trở về, tình anh hiện hữu;
Vừa cay nồng lại vừa chua chát,
Lại êm đềm xoa nhẹ tim tôi.
Rồi từ đó, trái tim thổn thức,
Cho những gì không còn sự thực.

Bởi con đò cập bến sang sông.
Bởi tình em thuộc về dĩ vãng.
Sao để lòng tôi mãi vấn vương.
Để chiều thu man mác buồn - thương.
Để sợi tơ lòng thêm réo rắt.
Chiều buồn mây tím, lững lờ trôi.
V.B.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét