Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

SỢI TƠ LÒNG !


Chiều thu về, man mác lòng ai.
Chuyện tình xưa chợt đến trong tôi.
Một tình yêu tưởng đã qua rồi,
Sao lại đế lòng tôi dậy sóng.
Tình yêu đó, chập chờn ảo mộng.
Cánh chim chiều man mác yêu thương.

Em trở về, tình anh hiện hữu;
Vừa cay nồng lại vừa chua chát,
Lại êm đềm xoa nhẹ tim tôi.
Rồi từ đó, trái tim thổn thức,
Cho những gì không còn sự thực.

Bởi con đò cập bến sang sông.
Bởi tình em thuộc về dĩ vãng.
Sao để lòng tôi mãi vấn vương.
Để chiều thu man mác buồn - thương.
Để sợi tơ lòng thêm réo rắt.
Chiều buồn mây tím, lững lờ trôi.
V.B.

TRÁI TIM KHÓ BẢO



Khi gặp em, tim tôi lỗi nhịp,
Đã bảo mà : Để ý làm chi.
Hãy đi đi , đứng lại làm gì ?
Thêm phiền muộn , lo âu , thấp thỏm !

Không gặp em , buồn rầu , nhung nhớ !
Mắt thẫn thờ , chờ đợi ai đây .
Hãy vui lên để ý làm gì.
Để nhớ nhung , phiền muộn , ích chi !

Thấy bóng em , rộn ràng khó tả !
Đã bảo mà : Để ý làm chi.
Sao cứ bước đến bên , không nói .
Mắt chăm nhìn , tay cứ run run !

Đã bảo mà : Hãy cứ quay đi .
Đừng cho em và tôi phải khổ .
Đã bảo rồi : Anh đâu có tội .
Chỉ vì tim khó bảo đấy thôi !

ANH CÒN NỢ EM !



Anh còn nợ em.....
Anh còn nợ cuộc đời.
Anh còn nợ... còn nợ,
Còn nợ những buồn vui.
Và anh còn nợ ....
Còn nợ những vần thơ,
Về một thời trai trẻ.
Và về những cuộc đời.
Về những con người,
Còn đang chênh vênh.
Trên mọi nẻo đường đời.

Và một ngày mai đây.
Anh làm sao trả hết,
Trả hết cho cuộc đời,
Cho mọi người
Và trả hết cho em.
Cho những buồn vui,
Cho cả những vần thơ
Của một thời trai trẻ.          12/11/12