Thứ Hai, 8 tháng 9, 2014

VỀ HƯU

Tôi về hưu, có bạn vỗ vai mừng:
Thế là hết vòng cương tỏa
Được vui chơi tháng ngày êm ả
Mặc cho đời kèn cựa chút hư danh.

Nhưng có bạn lại chia buồn:
Thế là hết một đời trai trẻ,
Mái tóc buồn bạc trắng thời gian
Tiếc bao điều ước vọng của nhân gian.          

Tôi hoang mang với bao điều chia sẽ
Chưa kịp biết điều còn, điều mất.
Cái không còn : là một thời trai trẻ
Cái được nhiều là nếm đủ chua cay

Người chưa hưu lắm bạn , nhiều bè
Khi nghỉ hưu mới biết đâu là thực
Tấm chân tình phô giữa nhân gian
Hỏi bạn bè còn được mấy ai!?

Tôi chân thành trong cuộc sống bình yên
Tâm hồn tôi – Ngôi nhà để ngỏ
Cho người đến, người đi - Dù ngọn gió
Tôi không buồn vì ai đó đã quên tôi.

Tôi luôn vui cho cuộc sống bình yên
Mang hơi ấm cho ngôi nhà bé nhỏ
Nơi cuộc đời ấp ủ những niềm tin
Nơi trọn đời giữ vẹn tuổi thanh xuân.


          VB 23/8/2014

Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2013

HAI NỬA CUỘC ĐỜI !



Em sinh ra, một nửa nhân gian
Nửa kia còn lại buổi chiều vàng.
Nếu riêng một nửa, buồn vô hạn.
Chỉ một nửa thôi, cỏ úa tàn.

Nếu đem hai nửa của nhân gian,
Gộp thành cánh én liệng đầu xuân.
Nếu riêng một nửa, chiều mây tím
Lững thững hồn tôi kiếp mộng du.

Em hỡi, mùa xuân là mộng ước.
Bờ vai chia sẽ mối thâm tình.
Hãy để cho đời thêm mộng đẹp.
Cho trái tim côi nỡ nụ cười !
                       7/3/2013

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013



NẤM MỒ ANH !
Lặng thầm những khúc hát ru,
Ở đây, bên cạnh nấm mồ chung,
81 ngày đêm Thành Cổ anh hùng.

Nấm mồ anh , nơi mãi mãi tuổi 20.
Là dòng sông trong biếc, mênh mang

Nơi những linh hồn phiêu bạt nhân gian.
Không hình hài, chỉ là nỗi niềm khôn tả.
Mắt ướt cay xè, khi mẹ về đây.
Mong một lần nắm tay con trẻ,
Dù chỉ là trong tâm tưởng mẹ thôi !
Nhưng mẹ ơi ! con ở đây bên đồng đội.
Chúng con ra đi và ở lại mãi nơi này.
Cho quê hương, đất nước, con người.
Để được sống những ngày vui hạnh  phúc.
                                                V.B.

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

KÝ ỨC TUỔI THƠ !



Tuổi thơ êm trôi,
Bên dòng sông nhỏ,
Giữa màu xanh tươi,
Lao xao sóng lúa
Dập dờn biển xanh.
Sáng chiều chim hót,
Líu lo trên cành.
Hạt cát trắng tinh,
Vui cười trò chuyện,
Bên hàng thông xinh.

Bỗng  .....
Bùng lên chiến tranh,
Mỗi người một ngã.
Nhà cửa tan hoang.
Màu xanh chẳng còn.
Ruộng vườn còn lại,
Đầy rẫy mãnh bom.
Đùng đoàng tiếng súng
Người chết, bị thương.
Ai oán xóm thôn!
Trẻ nhỏ mất cha !
Bà già mất con !
Vợ lại mất chồng !
Trở thành tang tóc
Cả một vùng quê.
        
Đọng lại trong tôi,
Tuổi thơ chiến tranh
Nỗi đau vô bờ.
Đọng lại trong tôi,
Xóm thôn hoang tàn
Ai oán tiếng than
Đọng lại trong tôi,
Những gì tuổi thơ,
Là những ký ức,
Nỗi buồn xa xăm !

    07/01/2013  V.B.

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

SỢI TƠ LÒNG !


Chiều thu về, man mác lòng ai.
Chuyện tình xưa chợt đến trong tôi.
Một tình yêu tưởng đã qua rồi,
Sao lại đế lòng tôi dậy sóng.
Tình yêu đó, chập chờn ảo mộng.
Cánh chim chiều man mác yêu thương.

Em trở về, tình anh hiện hữu;
Vừa cay nồng lại vừa chua chát,
Lại êm đềm xoa nhẹ tim tôi.
Rồi từ đó, trái tim thổn thức,
Cho những gì không còn sự thực.

Bởi con đò cập bến sang sông.
Bởi tình em thuộc về dĩ vãng.
Sao để lòng tôi mãi vấn vương.
Để chiều thu man mác buồn - thương.
Để sợi tơ lòng thêm réo rắt.
Chiều buồn mây tím, lững lờ trôi.
V.B.

TRÁI TIM KHÓ BẢO



Khi gặp em, tim tôi lỗi nhịp,
Đã bảo mà : Để ý làm chi.
Hãy đi đi , đứng lại làm gì ?
Thêm phiền muộn , lo âu , thấp thỏm !

Không gặp em , buồn rầu , nhung nhớ !
Mắt thẫn thờ , chờ đợi ai đây .
Hãy vui lên để ý làm gì.
Để nhớ nhung , phiền muộn , ích chi !

Thấy bóng em , rộn ràng khó tả !
Đã bảo mà : Để ý làm chi.
Sao cứ bước đến bên , không nói .
Mắt chăm nhìn , tay cứ run run !

Đã bảo mà : Hãy cứ quay đi .
Đừng cho em và tôi phải khổ .
Đã bảo rồi : Anh đâu có tội .
Chỉ vì tim khó bảo đấy thôi !